Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

Không một cô gái nào muốn trở thành khỏe khoắn trong mắt người mà bản thân thương

Tôi đã từng yêu sâu đậm một người, một mối tình không quá dài nhưng cũng chẳng quá ngắn. Nhưng những nhân tố cô ấy để lại, cả những bài học mà cô ấy dành cho tôi, chắc có nhẽ tôi sẽ không bao giờ có thể quên được. Và tôi cũng tin rằng cô ấy là món tiến thưởng đáng yêu nhất trong những ngày tôi còn trẻ.

Nàng mặc bộ áo quần ngủ, với một búi tóc rối buộc vội chẳng gọn nhẹ. Nàng không có lề thói mè nheo hay thút thít, mỗi lần gặp gỡ gian khổ hay buồn phiền, nàng vẫn cười ngon ơ cho tôi xem... Nụ cười của nàng vẫn giòn tan khi đi cùng tôi trên xã, hoặc cười mỉm nữ tính khi cùng tôi nói về những khốn không dễ dàng trong cuộc đời.

Nàng có thể sửa vòi nước hỏng, thay bóng đèn, tự lắp tủ áo quần... Khi tôi yêu cầu được giúp sức thì nàng lại xua đi. Bởi nàng nói nàng đã học được cách thức khiến cho những chuyện nhỏ nhặt ấy trong khoảng những ngày trước khi tôi tới. Tôi đồ rằng nếu trong nhà nàng mà có sẵn cái máy khoan, thì nàng cũng chẳng cần tôi hiện ra để đóng vai siêu nhân vật.

Không một cô gái nào muốn trở nên mạnh mẽ trong mắt người mà mình thương - Ảnh 1.

Nàng dễ chơi, tự khiến mọi thứ - kể cả chuyện của đám nam nhi nên làm. Nên tôi gọi nàng là Mạnh Mẽ. Mỗi lần tôi gọi nàng với cái tên ấy, nàng đều cười như nắc nẻ, chỉ hỏi xem:

"Anh có còn xem em là con gái nữa không đấy?"

Tôi vẫn. Vì tay nàng mềm và thơm. Vì tóc nàng dài và thơm. Vì người nàng ấm và trái tim nàng cũng ấm. Tôi ngụ trong đó, nhiều khi cũng hơi khó tính, vì thật ra chính tôi mới không hoàn thành thắc bận bịu xem nàng có còn xem tôi là đàn ông con trai nữa không ấy. Cơ mà tôi thì vẫn giữ lấy nàng, chúng tôi vẫn vấn vít.

Cho đến một ngày tôi thấy Mạnh Mẽ khóc, là ngày mà chúng tôi chia tay. Tôi đồ rằng, đời này bản thân mình sẽ khó bắt gặp mặt được người nào giống như người con gái ấy. Và thật ai oán khi nghĩ tới chuyện Mạnh Mẽ yêu người tới sau...

Không một cô gái nào muốn trở nên mạnh mẽ trong mắt người mà mình thương - Ảnh 2.

Anh em nhân thức chuyện đều hỏi xem tôi có bi thương không, có nuối tiếc không? Tôi không chuyên nghiệp nói dối, nhưng cũng không giỏi trong việc kể chuyện riêng của bản thân mình cho người khác nghe. Tôi chỉ nhân thức, ngày mà Mạnh Mẽ rời xa tôi, là ngày mà tôi thấy tâm hồn bản thân mình đã chẳng còn vẹn toàn. Là cái ngày mà tôi như muốn tàn phá mọi thứ trong tầm mắt. Tôi tự hỏi, chính mình đã làm gì chẳng phải để không thể níu giữ được Mạnh Mẽ kế bên mình?

Tôi đổ mọi lỗi lầm cho người đến sau. chậm tiến độ là chàng thanh niên luôn mỉm cười phấn kích với cô ấy. Là chàng thanh niên luôn lăn xả vào thế cuộc của cô ấy bất chấp cô ấy đã cố tình gạt ra. Cũng là chàng thanh niên luôn lúng túng, bảo vệ và che chở cho Mạnh Mẽ cả khi cô ấy từ chối. Những lúc ấy, tôi làm cho gì, ở đâu, kế bên khách hàng nào?

Không một cô gái nào muốn trở nên mạnh mẽ trong mắt người mà mình thương - Ảnh 3.

Có lẽ, tôi đã sai lạc vì nghĩ là Mạnh Mẽ chỉ nhân thức cười vui chứ không biết rơi nước mắt bao giờ. Bởi vậy tôi cũng không để ý rằng cô ấy cần sự mến thương, cần sự trân trọng, cần sự đồng cảm và thấu hiểu trong khoảng nơi tôi. Một khi tôi chẳng thể cho cô ấy cảm thấy được bình an, yếu tố thế tất là cô ấy sẽ rời đi.

Nhưng tôi không thể trách Mạnh Mẽ, chỉ thấy cuộc thế chính mình có chút trở nên đáng thương, không mà tôi đã chẳng thể giữ lại bên mình một người con gái tốt. Dù sao thì tôi cũng dần học được cách chấp thuận rằng: nhiều khi vẫn có những mối tình rất đẹp, kể cả là đã vỡ lẽ vẫn còn vẹn nguyên những điều cute. Và tôi đặt Mạnh Mẽ của tôi vào đó, để lặng cho em được vui vẻ!


Xem nhiều hơn: bơm nước thải chính hãng

Tác giả:

Công ty TNHH Thuận Hiệp Thành là đại lý máy bơm nước chính hãng lớn nhất tại Việt Nam. Cam kết bán máy bơm nước giá rẻ, chất lượng nhất. Chế độ hậu mãi hấp dẫn chỉ có tại Máy Bơm Công Nghiệp.

Facebook Comment

0 nhận xét: